(Giô-suê 1:8) Hai chữ “may mắn” và “được phước” dễ bị hiểu lầm theo kiểu dân ngoại không tin Chúa. Chữ “may mắn” thường được người đời tìm kiếm với ý nghĩa là mọi chuyện diễn ra đúng theo ý mình thì mới gọi là may mắn. Và “được phước” là khi thấy kết quả mọi thứ làm mình hài lòng thì mới gọi là phước.
Nhưng Kinh Thánh định nghĩa “may mắn” khác. Đọc Dân-số ký 14:41 sẽ thấy định nghĩa về bản chất “may mắn” là khi mọi chuyện mình làm đúng theo ý Đức Jehova muốn. Cho nên mới gọi là “may mắn trong con đường mình”, nghĩa là con đường mình đi luôn đúng theo ý Đức Jehova.
Còn “được phước” nghĩa là sao? Nghĩa là khi mình làm theo ý Đức Jehova muốn thì cái kết quả nảy sinh phía sau đó chính là phước. Là kết quả mà khi làm theo Thánh Linh của Cha thì nảy sinh trong đời sống (Nê-hê-mi 9:20).
Cho nên chiếu theo định nghĩa đó, sẽ có những góc nhìn phát sinh làm cho tư duy mình khác biệt dân ngoại.
Ví dụ: Làm môn đồ của Chúa Jesus thì có khả năng bị ghét hoặc chống đối. Tuy nhiên đó là sự may mắn và được phước nếu đứng trên định nghĩa của Đức Jehova phán với Giô-suê. Bởi vì việc làm môn đồ Chúa Jesus là ý muốn của Cha. Việc bị ghét hoặc bị chống đối là chuỗi kết quả đi liền phía sau khi thực hành ý muốn của Cha. Cho nên việc bị ghét đó gọi là phước. Dĩ nhiên sau khi bị ghét thì có phần thưởng khác của Cha, đó cũng gọi là phước.