Hiến pháp là hình thức văn bản có giá trị pháp lý cao nhất trong cả hệ thống pháp luật của một quốc gia.
Nó thể hiện bản chất mô hình quản lý nhà nước, quyền và nghĩa vụ của công dân.
Để trở thành công dân Nước Trời, cá nhân mỗi người phải có sự yêu mến và tôn trọng văn bản hiến pháp của Nước Trời.
Văn bản hiến pháp đó là Lời phán của Đức Jehova. Tất cả được quy gọn lại trong một bài giảng khởi điểm của Chúa Jesus với tinh thần “một chấm một nét cũng không qua đi được”.
Bài giảng này có thể được xem là Hiến pháp Nước Trời, là một bài giảng mà được kết thúc bằng câu:
“Vậy, kẻ nào nghe và làm theo lời ta phán đây, thì giống như một người khôn-ngoan cất nhà mình trên vầng đá. Có mưa sa, nước chảy, gió lay, xô-động nhà ấy; song không sập, vì đã cất trên đá. Kẻ nào nghe lời ta phán đây, mà không làm theo, khác nào như người dại cất nhà mình trên đất cát. Có mưa sa, nước chảy, gió lay, xô-động nhà ấy, thì bị sập, hư hại rất nhiều. Vả, khi Đức Chúa Jêsus vừa phán những lời ấy xong, đoàn dân lấy đạo Ngài làm lạ; vì Ngài dạy như là có quyền, chớ không giống các thầy thông-giáo.” – Ma-thi-ơ 7:24-29
Nếu thử hỏi bất chợt. Lời của Chúa Jesus dạy mà được xem là có quyền và người nghe lấy làm lạ đó là lời gì vậy? Bao nhiêu người nghĩ mình là con cái Chúa mà thuộc nằm lòng các lời ấy? Hãy thử lật ra xem toàn bộ nguyên bài giảng trước khi đến câu chốt xây nhà trên đá.
Ma-thi-ơ 5-6-7 đó là Hiến pháp Nước Trời.
Khi đã giảng xong bài giảng hiến pháp đó, cũng là bài giảng đầu tiên, rồi sau đó Chúa Jesus mới bước ra thực hiện chức vụ (Ma-thi-ơ 8-9), và tiếp theo sau là trao quyền tiếp cho các môn đồ làm giống như mình (Ma-thi-ơ 10).
Nghĩa là, đầu tiên cần hiểu rõ tư tưởng, trình bày hiến pháp trước và chốt lại bằng vấn đề xây nhà trên đá. Thấu hiểu xong rồi mới đi làm chức vụ và cứ thế nhân rộng quy mô các môn đồ lên.
Tuy nhiên, sẽ không nhiều người lựa chọn sống theo hiến pháp này nhưng vẫn cứ muốn vào Nước Trời. Đây là kiểu tâm lý số đông phổ biến. Cũng như không ai muốn chịu khó làm lụng cực nhọc nhưng vẫn muốn một ngày nào đó hưởng sự giàu sang sung sướng.
Cuối cùng, chỉ có một dạng người đạt được kết quả, đó là dạng người của hành động.
Vấn đề không phải bạn, hay mọi người nghĩ bạn là ai rồi từ đó bạn được vào Nước Trời. Mà vấn đề là Chúa Jesus nghĩ bạn là ai. (Ma-thi-ơ 12:48).
Giáo hội, hay các tổ chức của con người đã bỏ hiến pháp, thậm chí bỏ luôn văn bản gốc chính quy hàng đầu do Đức Jehova viết ra, tiếp tục sống trật phần ân điển, cho đến ngày tỉnh ngộ khi bị Chúa Jesus từ chối (Ma-thi-ơ 7:21).
Trong đời này, ai cũng ra sức xây nhà, và cứ cho rằng nhà ai cũng đẹp, cũng đáng tự hào. Nhưng chỉ đến ngày mưa sa, nước chảy, gió lay, xô động rồi mới thấy cay đắng vì cái gốc hiến pháp đã bị bỏ trong chính cuộc đời mình.