Nhật ký đi Rạch Giá và Chúa thi hành quyền phép

Vào lúc 11:11 PM tối ngày Shabbat, ngày 15/10/2016, cả nhóm 4 người chúng tôi đã ổn định chỗ ngồi trên chiếc xe giường nằm đi Rạch Giá. Xe bắt đầu lăn bánh đi khoảng 5 phút sau đó. Tôi chụp hình mọi người và chia sẻ với các anh chị em trong nhóm cầu nguyện để mọi người có dịp theo dõi chuyến hành trình của chúng tôi. Tôi cảm thấy mọi người đang rất vui khi trao đổi tin nhắn qua lại. Một sự khởi đầu nhẹ nhàng trong đêm khuya. Riêng tôi vẫn còn vương vấn hình ảnh của người yêu đưa tiễn lúc rời bến.

Đem hành lý lên xe để khởi hành từ Saigon

Khi xe đã lăn bánh chừng 30 phút, cả nhóm chúng tôi chìm vào giấc ngủ.

Nhân tiện, vì sao có chuyến đi này? Mục đích là để tham dự tiệc cưới của một người em ở Rạch Giá, thuộc mối quan hệ bà con họ hàng của một người chị trong nhóm chúng tôi, đồng thời với ý định rao giảng về lẽ thật cho những người nằm trong kế hoạch mà Chúa muốn chúng tôi gặp gỡ.

Quay trở lại chuyến xe. Vào lúc 01:10 AM rạng sáng ngày 16/10/2016. Xe ghé đến một trạm dừng và tất cả mọi hành khách trên xe có 30 phút để ăn uống, nghỉ ngơi ở trạm.

Đây là một trạm dừng lớn có bán đồ ăn, quà lưu niệm và khu vực vệ sinh. Thấy vậy, tôi xuống xe vì có cảm giác ở trên xe hơi ngộp. Điều khác thường là ở chỗ, tôi tự nhiên cảm thấy rất đói. Tôi cứ phân vân mãi có nên mua đồ ăn hay không vì không muốn bao tử của mình phải hoạt động vào lúc này.

Tôi không hiểu sao lại cảm thấy đói và muốn ăn vì chỉ mới cách đây vài giờ thôi, tôi đã ăn rất nhiều với các anh chị em. Và tôi hiếm khi cảm thấy đói vào giờ này, tức là 01:20 AM. Lúc ấy, tôi cứ đi lòng vòng một mình ở trạm dừng, tôi quan sát mọi người, đi ngang qua những hàng ăn uống và chọn nên mua món nào ăn gọn nhẹ và giải quyết được cơn đói.

30 phút nghỉ ngơi sắp hết, tôi quyết định mua một cái bánh để ăn. Sau đó tôi bước lên xe vì sắp khởi hành rồi. Lúc này là gần 01:40 AM rạng sáng ngày 16/10/2016. Khi xe vừa lăn bánh là tôi bắt đầu bữa ăn của mình.

Xe đi chừng 5 phút thì đèn trong xe được tắt hết. Mọi người chìm vào giấc ngủ. Tôi quan sát 3 anh chị em cùng nhóm với mình và thấy họ đang say giấc. Lúc nãy họ không xuống trạm dừng vì đang ngủ say, chỉ có tôi và những hành khách khác mà thôi.

Chiếc xe tiếp tục lao đi trong màn đêm. Những người xung quanh tôi đã ngủ. Những căn nhà ven đường không còn ánh sáng đèn, bên ngoài tối om. Riêng tôi vẫn tỉnh táo và ăn miếng bánh của mình. Tôi nhìn ra ngoài, mãi mê nghĩ ngợi về những chuyện đã qua. Tôi thấy cuộc đời trôi đi thật nhanh như là những khung cảnh lướt ngang cửa sổ. Tôi nghĩ về những sự đổ vỡ trong tình cảm, những diễn biến trong cuộc sống để rồi ngay lúc này đây, tôi ngồi trên chuyến xe đi Rạch Giá. Tôi tự hỏi liệu mọi thứ có nằm trong sự sắp đặt của Chúa hay không. Tôi nghĩ đến người yêu mới mà Chúa ban cho như một sự an ủi, tình yêu thương và sự quan tâm mà Cha trên trời dành cho tôi thông qua người ấy.

Vào lúc tôi gần ăn xong miếng bánh và chuẩn bị gói lại để bỏ vào giỏ, lúc đó là khoảng hơn 02:00 AM rạng sáng ngày 16/10/2016.

Đột nhiên tôi thấy chiếc xe của mình đang đi rất nhanh thì chiếc xe tải màu trắng phía trước thắng gấp lại. Tài xế trên xe tôi đang đi phản ứng rất nhanh và cho xe thắng gấp lại vừa kịp lúc để không đụng vào đuôi xe tải phía trước. Lúc đó tôi thấy đầu xe của mình đang ở vị trí rất gần, chừng 20cm, so với đuôi xe tải phía trước. Có cảm giác như gần đụng vào nhưng tài xế đã thắng kịp. Cú thắng gấp ấy làm tất cả mọi người chúi về trước và tỉnh giấc. Một vài người trong họ không hiểu điều gì đang xảy ra mà chiếc xe bị sốc như vậy. Lúc đó tôi nghĩ thật may mắn vì không đụng vào chiếc xe tải.

Nhưng thật bất ngờ là, mọi diễn biến chỉ xảy ra trong tích tắc, khoảng chừng 2 giây sau. Tôi nghe một tiếng ầm rất lớn từ phía sau, kèm theo là âm thanh cửa kính vỡ. Cú chấn động rất mạnh làm tất cả mọi người bị sốc và bàng hoàng. Và tôi mém chút nữa bị văng ra khỏi chỗ ngồi vì tôi vừa mới ăn bánh xong và hai tay không bám víu vào đâu cả.

Rồi bác tài mở đèn xe lên, tất cả mọi người nhìn lại phía sau và đã hiểu chuyện gì vừa xảy ra. Một chiếc xe giường nằm khác đã đâm đầu vào đuôi xe chúng tôi vì không kịp thắng gấp. Tôi lật đật xuống xe và quan sát. Sự va chạm này đã làm vỡ nát và biến dạng phần đuôi xe của chúng tôi, đồng thời phần đầu xe của chiếc đâm vào phía sau đã sứt mẻ toàn bộ.

Ảnh chụp tại hiện trường xảy ra tai nạn

Dù va chạm mạnh như vậy nhưng 4 người chúng tôi không có ai bị thương. Tôi tạ ơn Chúa vì không sao cả. Tôi chụp hình lại và nhắn tin cho các anh em trong nhóm cầu nguyện. Sau đó 4 người chúng tôi hiệp lại và cầu nguyện.

Ảnh chụp tại hiện trường

Và sau khi tai nạn xảy ra, tôi có cảm giác mình bị mắc kẹt ở một nơi xa lạ vào một thời điểm mà lý ra mình đã ngủ say. Tôi không hiểu mọi sự xảy ra có ý nghĩa gì. Nói đơn giản là chúng tôi đợi ở bên đường 2 tiếng đồng hồ để chờ chuyến xe khác đến vì phần động cơ của chiếc xe hiện tại đã hư hỏng. Trong 2 tiếng đồng hồ đó, có những khi mọi người cự cãi với nhau vì phải chờ quá lâu, một số hành khách bức xúc, tài xế đứng ra phân trần. Rồi lúc sau có cảnh sát đến hiện trường để làm nghiệp vụ. Đó là những gì tôi quan sát thấy trong 2 tiếng bị mắc kẹt ở đó.

Điều cốt yếu là tôi cảm tạ Chúa rất nhiều vì với mức độ chấn động như vậy mà tất cả chúng tôi đều không sao. Cảm ơn Chúa đã giữ gìn chúng tôi. Và tôi cũng nhớ đến người yêu của mình trong mọi hoàn cảnh.

Cuối cùng thì chuyến xe hỗ trợ đã đến, chúng tôi chuyển hành lý sang xe mới và tiếp tục chặng đường. Chiếc xe này quả thật là một cơn ác mộng tập hai. Nó lao đi như bão táp. Thật sự phải đến lúc ghé trạm cuối cùng, tôi mới hoàn toàn yên tâm.

Khi đến trạm cuối cùng, nhìn thấy xung quanh là những cánh đồng lúa xanh ngát, tôi cảm thấy bình yên trở lại và nhắn tin báo với các anh chị em ở nhà rằng “Đến Rạch Giá rồi. We are safe!”. Lúc này là 06:34 AM sáng ngày 16/10/2016.

Cứ ở mỗi chặng đường như vậy, tôi liên tục nhắn tin cho các anh em (còn gọi là “500 anh em!”) và đặc biệt là người yêu của mình.

Và quả thật, những gì xảy ra từ buổi sáng hôm đó trở đi đã hóa thành phước mà Chúa ban cho chúng tôi. Ngài không để chuyến đi này trở thành vô ích. Chúng tôi có dịp làm chứng cho 3 người trở lại lẽ thật. Trước đến giờ họ vẫn đi nhà thờ nhưng không nhận lãnh được điều quý báu mà tâm linh họ đang cần.

Buổi sáng bình yên ở Rạch Giá sau chuyến xe bão táp

Trong 3 người đó, có một cô bé còn rất nhỏ tuổi nhưng lại là người sớm nhận diện ra những gì chúng tôi nói là hoàn toàn đúng với Kinh Thánh, và khác xa với những lý luận mập mờ của một hệ thống giáo hội mà tôi gọi là “DISGRACEFUL Corrupt System” (Một hệ thống mục nát cực kỳ tồi tệ).

Chúng tôi đã cầu nguyện chúc phước cho họ. Vì nhờ tấm lòng mềm mại của họ mà Thánh Linh của Cha đã vận hành và cảm hóa để họ từ bỏ những giá trị cũ.

Đến chiều tối là niềm vui khi dự lễ cưới. Chúng tôi hạnh phúc khi gặp lại các anh em thân thuộc trong nhà Đấng Christ.

Qua ngày hôm sau, nhóm chúng tôi tiếp tục chia sẻ thêm về lẽ thật cho 3 người đó. Và đến trưa thì chúng tôi trở về trong sự bình an và sự giữ gìn bởi thiên sứ Cha sai đến.

Chúng tôi cầu nguyện trong danh Jesus Christ để xin Cha mở trí cho 3 người vừa nghe lẽ thật sớm nhận biết địa vị thật của họ trong nước Đức Chúa Trời. Amen.

Chờ xe đến rước trở về Saigon

Lên xe đi Saigon. Kết thúc chuyến đi Rạch Giá.

Scroll to Top