Vừa sau khi “Danh Cha được thánh, Nước Cha được đến, Ý Cha được nên” trong mở đầu bài cầu nguyện thì ngay lập tức xin ban cho đồ ăn đủ ngày. Trong khi đồ ăn chính là “làm theo ý-muốn của Đấng sai ta đến, và làm trọn công-việc Ngài.” (Giăng 4:34)
Nghĩa là làm trọn công việc của Cha ngày nào đủ cho ngày ấy, làm theo ý muốn của Cha trọn vẹn cho mỗi một ngày trôi qua.
Giáo hội thông thường cứ bám vào nghĩa đen của chữ “đồ ăn” làm cho cả bài cầu nguyện đang nói về vấn đề tâm linh đột nhiên chèn vào một ý “đồ ăn” vật chất không liên quan gì chủ đề chung về Danh – Nước – Ý Cha.
Trong khi đồ ăn vật chất kể cả dân ngoại (vốn không nhận biết Đức Chúa Trời) cũng đã được đủ đầy trong sự làm việc. Họ không hề cầu xin gì với Đức Chúa Trời trong Kinh thánh. Mà trong khi đó Chúa Jesus cũng khuyên đừng lo phải ăn gì, uống gì vì Cha trên trời đã biết hết.
Chúa Jesus đã để lại định nghĩa về “đồ ăn” để chỉ những ai thật lòng muốn làm công việc của Cha mới nhận ra, còn không thì chỉ nhận ra những mối lo lắng ăn uống đời này.
Liên đới với câu:
“Nhưng trước hết, hãy tìm kiếm vương quốc Đức Chúa Trời và sự công chính của Ngài, thì Ngài sẽ ban cho các con mọi điều ấy nữa.” – Ma-thi-ơ 6:33